Đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích Ngắn gọn nhất lớp 6

admin

Bản quyền tài liệu thuộc về VnDoc.
Nghiêm cấm mọi hành vi sao chép với mục đích thương mại.

Viết bài văn đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích Ngắn gọn Mẫu 1

Tôi là Sọ Dừa trong câu chuyện cổ tích nổi tiếng “Sọ Dừa”. Cuộc đời của tôi có rất nhiều những biến cố, những thay đổi thú vị. Để tôi kể cho các bạn cùng nghe nhé.

Năm đó, mẹ của tôi vì uống nước mưa đọng trong gáo dừa mà mang thai rồi sinh ra tôi. Lúc đó, tôi chỉ là một cục thịt đỏ hỏn có mắt, mũi, miệng, nên mẹ tôi sợ lắm. Nhưng khi nghe tôi cất tiếng nói, tình thương của mẹ trỗi dậy, liền ôm lấy tôi, quyết tâm nuôi tôi khôn lớn. Trưởng thành, tôi xin đi chăn bò cho nhà phú ông, giúp mẹ đỡ vất vả. Sau đó, tôi nên duyên với cô Út (con gái của phú ông). Ngày cưới vợ, tôi trở về hình dáng của một chàng trai trưởng thành, chính thức trở thành người đàn ông trụ cột của gia đình. Sau đám cưới, tôi bắt đầu dùi mài kinh sử, rồi thi đỗ Trạng Nguyên trong kì thi năm đó. Ít lâu sau, tôi được cử đi sứ nước ngoài. Trước khi đi, tôi thấp thỏm lo âu, bấm tính rằng vợ ở nhà sẽ gặp nguy hiểm. Vì thế, tôi dặn dò vợ đi đâu cũng phải mang theo con dao găm thật sắc, hai quả trứng gà và hòn đá đánh lửa. Xong xuôi, tôi lên đường đi sứ. Một thời gian sau, khi hoàn thành nhiệm vụ, tôi lên đường trở về quê nhà. Khi đang lênh đênh trên biển, tôi bất ngờ nghe thấy tiếng gà gáy từ một hòn đảo hoang. Nhìn kĩ, hòn đảo còn bốc lên khói nghi ngút. Biết là có người đang kệt trên đảo, tôi cho lính lái tàu sang đó. Đến nơi, tôi ngỡ ngàng phát hiện ra người bị kẹt trên đảo hoang đó chính là vợ mình. Hai vợ chồng tôi ôm nhau mừng mừng, tủi tủi. Sau đó, trên đường về, vợ kể cho tôi nghe mọi chuyện. Thì ra, hai cô chị vì ganh ghét đã lừa rủ vợ tôi chèo thuyền đi chơi rồi đẩy cô xuống nước. Về đến nhà, tôi không kể cho ai nghe chuyện này, mà vẫn mở tiệc linh đình. Sau đó trước mặt mọi người, dẫn vợ ra tiếp đón khách quý. Thấy thế, hai cô chị biết chuyện đã bại lộ. Quá xấu hổ, nhục nhã, họ liền bỏ trốn khỏi quê hương.

Từ cuộc đời mình, tôi khuyên mọi người hãy cố gắng phấn đấu bằng chính khả năng của mình, luôn đối xử chân thành với những người xung quanh. Chớ có lười biếng, ganh ghét rồi hành động bồng bột, kẻo phải gánh hậu quả như hai cô chị kia.

Viết bài văn đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích Siêu ngắn Mẫu 2

Ta là Heng-bu - một phú ông trẻ tuổi của buôn làng. Lúc còn trẻ, ta từng rất vất vả, nhưng nhờ một sự kiện đặc biệt, mà ta đã thay đổi được cuộc đời mình.

Năm đó, sau khi cha mất, ta bị người anh trai tham lam của mình là Non-bu đuổi ra khỏi nhà. Một mình lầm lũi kiếm sống rất vất vả, nhưng ta chẳng dám oán than anh nửa lời. Mùa đông năm ấy, ta tình cờ phát hiện một chú nhạn nhỏ bị gãy cánh ngã xuống trước thềm nhà. Thương tình, ta bèn băng bó và chăm sóc cho chú ta đến ngày khỏi bệnh. Khi chân đã lành, chú ta liền bay đi tìm gia đình. Mùa xuân đến, chú ta trở về mang tặng ta một hạt bầu thân. Cây bầu lớn nhanah như thổi, cho ra nhiều trái lớn. Bổ ra bên trong toàn là vàng bạc châu báu. Nhờ số vốn đó, ta trở nên giàu có, kinh doanh thành công. Ta cũng dùng tiền của để giúp đỡ bà con trong làng nên được mọi người quý mến lắm. Nghe tin, anh trai ta liền ghé qua nhà hỏi chuyện. Sau đó, bẵng đi một thời gian, ta nghe tin anh trai ta đã bị cướp đánh bị thương rồi cướp hết gia sản trở thành ăn mày. Thì ra, để có hạt bầu thần như ta, anh ấy đã bắt một con chim nhạn và bẻ gãy cánh của nó. Rồi ép nó phải quay về trả ơn bằng hạt bầu thần. Tuy nhiên, từ hạt bầu thần đó, các quả bầu lại cho ra toàn rắn rết và những tên cướp hung tợn. Có lẽ đó chính là bài học thích đáng cho thói tham lam, độc ác của anh trai ta.

Từ câu chuyện của hai anh em mình, ta thường răn dạy con cháu rằng, chớ có tham lam, độc ác kẻo có ngày phải trả giá đắt.

Viết bài văn đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích Siêu ngắn Mẫu 3

Tôi là Sọ Dừa - một vị Trạng Nguyên tài giỏi của nước ta.

Mẹ của tôi đã mang thai tôi nhờ uống nước mưa đọng lại trong một cái gáo dừa. Khi vừa sinh ra, tôi không có chân cũng chẳng có tay, tròn lông lốc như một cái gáo dừa nên được mẹ đặt tên là Sọ Dừa. Lớn hơn một chút, tôi nhờ mẹ xin cho đi chăn bò của nhà Phú Ông. Tôi chăn bò rất giỏi nên Phú Ông hài lòng lắm. Hằng ngày, cô con gái Út của ông thường mang cơm đến cho tôi. Tôi rất thương cô nên nhờ mẹ đến hỏi cưới cô về làm vợ. Được cô Út đồng ý, tôi sung sướng lắm, quyết rũ bỏ hình dáng xấu xí này để trở về hình dạng con người. Tôi còn biến ra rất nhiều của cải để sửa lại nhà và thuê người hầu tổ chức tiệc cưới linh đình. Điều ấy làm vợ tôi hạnh phúc lắm. Sau đám cưới, tôi ra sức dùi mài kinh sử và đỗ làm Trạng Nguyên. Ít lâu sau, tôi được nhà vua cử đi Sứ. Trước khi đi, tôi dự tính vợ ở nhà sẽ gặp chuyện chẳng lành, nên dặn nàng luôn mang theo ít đồ vật để phòng thân. Nhờ vậy mà vợ tôi đã sóng ót được trên đảo hoang sau khi bị hai chị gái độc ác hãm hại. Chúng tôi gặp lại nhau khi tàu của tôi đang trở về sau chuyến đi sứ. Hai vợ chồng mừng mừng tủi tủi ôm nhau trong hạnh phúc.

Sau lần đó, hai cô chị xấu xa kia bỏ đi biệt xứ. Còn vợ chồng tôi thì chung sống hạnh phúc và hòa thuận mãi về sau.

Viết bài văn đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích Siêu ngắn Mẫu 4

Trong kho tàng cổ tích Việt Nam có rất nhiều câu chuyện vừa hay lại vừa giàu ý nghĩa. “Ba lưỡi rìu của thần sông” chính là một câu chuyện như thế.

Câu chuyện kể về một chàng tiều phu nổi tiếng trung thực, thật thà. Anh sống một mình trong túp lều cũ nát, cả gia sản chỉ có duy nhất một chiếc rìu cũ. Một ngày nọ, khi anh đang chặt củi cạnh bờ sông thì lưỡi rìu tuột ra, lăn xuống nước. Anh đang hoang mang chưa biết làm sao, thì một ông lão râu tóc bạc phơ xuất hiện, tự giới thiệu là thần ngụ ở sông này. Thần sông hứa sẽ giúp anh tìm lại lưỡi rìu sau đó biến mất trong làn nước. Một lát sau, ông xuất hiện với lưỡi rìu bằng bạc chói sáng trên tay, hỏi anh thanh niên xem có phải lưỡi rìu của anh không. Anh tiều phu nhìn qua liền lắc đầu nói rằng không phải. Thế là thần sông lại biến mất. Lần thứ hai xuất hiện, ông ấy mang theo lưỡi rìu bằng vàng còn to và sáng chói hơn cái trước. Nhưng anh tiều phu vẫn từ chối. Đến lần thứ ba, thần sông đưa ra một chiếc lưỡi rìu sắt cũ kĩ. Nhìn thấy nó, anh tiều phu mừng rỡ cầm lấy, cảm ơn ông lão rối rít. Xong rồi, anh vội chào ông để tiếp tục đi đốn củi. Thấy vậy, thần sông liền gọi anh lại, tặng cho anh hai lưỡi rìu kia để khen ngợi sự trung thực của anh. Anh tiều phu định từ chối, thì ông đã biến mất tăm sau làn khói trắng.

Từ câu chuyện cổ tích trên, em hiểu được rằng lòng trung thực là một phẩm chất đáng quý của con người. Chúng ta nên giữ vững phẩm chất đó, chớ để lòng tham làm lung lay.

Viết bài văn đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích Ngắn nhất Mẫu 5

Tôi là một chú chim sống ở biển khơi xa xôi. Tôi cai quản một hòn đảo chứa đầy vàng bạc và châu báu.

Một ngày nọ, khi bay vào đất liền dạo chơi, tôi bị thu hút bởi một cây khế với nhiều trái chín vàng ươm. Trái nào ăn cũng ngọt lịm, nhiều nước. Vì vậy, liên tục ngày nào tôi cũng ghé ăn khế. Thế nhưng, tôi lại bị người chủ cây khế than thở vì tôi đã ăn quá nhiều, khiến anh ta chẳng còn mấy khế để bán. Thế là tôi liền dặn anh ta may túi ba gang theo tôi ra đảo vàng để lấy tiền vàng đổi khế. Sau hôm đó, nhà anh ta trở nên giàu có, còn tôi thì được ăn khế thoải mái. Ít lâu sau, chủ của cây khế đổi thành người anh trai. Anh ta lại ra kể lể với tôi về hoàn cảnh khó khăn của mình. Thế là tôi lại dặn dò anh ta y như với người em trai. Nhưng ngờ đâu, hắn may cái túi lớn gấp bốn lần rồi còn nhét đầy vàng vào túi áo. Trên đường về, cánh của tôi run rẩy vì sức nặng của hắn. Một cơn bão lớn ập đến đẩy ngã tôi xuống biển. Tôi thì may mắn vùng vẫy bay lên được, còn tên tham lam kia thì vì quá nặng nên bị nước nhấn chìm.

Đúng là kết cục xứng đáng cho kẻ dối trá lại tham lam như hắn ta.

>> Nghe đọc tại đây:

Viết bài văn đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích Ngắn gọn Mẫu 6

Ta là ông Bụt - một vị thần có nhiều phép thần thông. Trong bao năm qua, ta đã giúp đỡ rất nhiều người, nhưng người làm ta nhớ nhất là một anh nông dân nghèo.

Anh ta là một người nông dân nghèo nhưng rất khỏe mạnh và chăm chỉ. Không chỉ vậy, anh ta còn rất tốt bụng và hiền lành. Khi lớn lên, anh ta đem lòng yêu con gái phú ông. Phát hiện chuyện này, phú ông bảo rằng nếu anh ta làm cho hắn ba năm không lấy tiền công thì sẽ gả con gái cho hắn. Nghe vậy, anh ta bằng lòng ngay. Sau ba năm, nhà lão phú ông có thêm biết bao là của cải do anh nông dân làm ra. Nhưng hắn ta lại muốn lật lọng. Hắn lừa anh nông dân đi tìm một cây tre trăm đốt để làm sính lễ. Rồi nhân lúc anh rời đi, tổ chức đám cưới cho con gái mình với con trai của một phú ông khác. Nhìn anh nông dân bất lực, đau khổ, ta liền hiện ra, dạy cho anh hai câu thần chú để ghép và tách rời một trăm đốt tre. Nhờ câu thần chú ấy, anh ta đã cưới được vợ và đòi lại lẽ công bằng cho mình. Cũng như trừng phạt những kẻ giả dối, tham lam.

Cuối cùng, người hiền lành được hưởng phúc báo, kẻ tham lam phải trả giá cho hành động của mình. Kết cục ấy khiến ta vô cùng vui sướng.

Viết bài văn đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích Ngắn gọn Mẫu 7

Xin chào mọi người, ta là Thạch Sanh, vị vua mới lên ngôi của nước ta. Để có ngày hôm nay, ta đã trải qua rất nhiều thăng trầm, biến cố.

Ta sinh ra trong gia đình nghèo khó. Cha mẹ mất sớm, ta sống một mình trong túp lều nhỏ dưới gốc đa. Tuy vậy, ta vẫn lớn lên vô cùng mạnh khỏe và chăm chỉ. Ngày ngày, ta tự mình lên rừng đốn củi nuôi sống bản thân. Một hôm, ta gặp một người hàng rượu tên là Lý Thông, hắn rủ ta làm anh em kết nghĩa. Mà ngờ đâu, mọi sóng gió của cuộc đời ta đều từ hắn mà nên. Hắn lợi dụng sức khỏe của ta, để ta làm mọi việc trong cửa hàng rượu của hắn. Rồi lừa ta thay hắn đi nộp mạng cho trăn tinh. Khi ta giết được trăn tinh trừ hại cho dân, thì hắn lừa ta rằng đó là con vật do vua nuôi, để đẩy ta đi rồi cướp công trạng. Chưa dừng lại ở đó, khi ta một mình tiêu diệt đại bàng tinh để cứu công chúa, thì hắn đã ra lệnh lấp cửa hang để hại chết ta và cướp công cứu công chúa. Nhưng may mắn, ta đã thoát khỏi hang sâu và giải thoát cho con trai của vua Thủy Tề. Trở về nhà, ta lại bị giam vào ngục oan do bị hồn trăn tinh và đại bàng tinh ám hại. Nhờ cây đàn thần vua Thủy Tề tặng, mà ta đã giúp công chúa khỏi bệnh và được gặp nhà vua. Lúc này, sự thật được sáng tỏ, Lý Thông và mẹ hắn ta mất hết tất cả, và được ta tha cho, đuổi về quê. Sau đó, ta trở thành phò mà và giúp vua xử lí việc nước. Bao sự dị nghị của triều thần đã bị xóa hết sau khi ta một mình đánh đuổi được đại quân của mười tám nước chư hầu.

Sau khi vua cha qua đời, ta nối ngai cha, trở thành một vị vua mới. Nay ngồi chiêm nghiệm lại, ta thấm thía một đạo lí rằng “ở hiền thì gặp lành”.