Câu phương ngôn mượn hình hình ảnh của măng và tre nhằm thưa về kiểu cách dạy dỗ con cháu. Dạy dụ dỗ con cháu cần dạy dỗ kể từ khi còn thơ ấu, còn đợi cho tới Lúc đang được trở nên nếp thì ko dạy bảo được nữa, tương tự còn nhỏ ko uốn nắn (măng ko uốn) thì đợi cho tới rộng lớn sao nhưng mà uốn nắn được (uốn tre sao được).
Câu phương ngôn là 1 trong câu nói. xác định chắc chắn là của những người xưa. Một Lúc ham muốn biết một điều gì bại liệt, tất cả chúng ta cần dữ thế chủ động chất vấn và lần hiểu. Còn việc ham muốn trở thành xuất sắc giang và nắm vững, chắc chắn là là cần học hành.
Câu phương ngôn bên trên là câu nói. của mới trước nhắc nhở mới sau của tất cả chúng ta những bài học kinh nghiệm thâm thúy và hữu ích. Muốn thuần thục, xuất sắc giang thì cần ham học hỏi và chia sẻ, đem ý chí cầu tiến bộ, khiêm nhượng, ko quan ngại khó khăn, quan ngại học tập, học hỏi và chia sẻ kể từ toàn bộ người xem xung xung quanh, cho dù là đồng chí của tớ.
Câu phương ngôn là ý niệm giáo dục ngày xưa: quản ngại voi thì cần sử dụng búa, dạy dỗ người thì cần sử dụng đòn vọt chứ không những sử dụng bởi vì câu nói. thưa. So với ngày này, cơ hội giáo dục này vẫn đang còn phần đích thị, tuy nhiên đem phần xấu đi, bậc thực hiện thân phụ thực hiện u rất cần được phối hợp đằm thắm phương án dạy dỗ tân tiến và truyền thống cuội nguồn nhằm sử dụng đòn vọt một vừa hai phải giới hạn lại một vừa hai phải hiệu suất cao.
Câu phương ngôn Tức là cây ham muốn uốn nắn thì nên uốn nắn kể từ lúc còn non, nhằm cho tới Lúc cây rộng lớn, cây già nua mới mẻ uốn nắn thì nếu như bẻ cong vượt lên trước thẳng thừng có khả năng sẽ bị nổ và gãy cả cây. Qua hình hình ảnh của cây, ông thân phụ tao ham muốn nhắc nhở rằng dậy con loại cần dạy dỗ kể từ Lúc nhỏ tuổi tác, đợi cho tới Lúc rộng lớn nhưng mà hỏng đốn mới mẻ dạy dỗ thì ko thể cứu vãn thưa nổi.